Sống khắc khổ để mua nhà, tôi có sai lầm?
Hai vợ chồng tôi sống rất khắc khổ, vợ tôi không bao giờ mua quần áo mà chỉ mặc lại quần áo của các chị em vợ cho. Còn tôi mỗi năm chỉ sắm một bộ để mặc vào những dịp quan trọng.
Tôi 32 tuổi và vợ 29 tuổi. Chúng tôi sinh sống tại một thành phố tỉnh lẻ có một bé trai hơn 3 tuổi.
Vợ tôi làm công nhân cho một công ty Việt Nam với mức lương 5,5 triệu đồng còn tôi thì ở nhà buôn bán lẻ mỗi tháng thu nhập được khoảng 15 - 16 triệu đồng.
Chúng tôi ở nhờ cùng căn nhà cấp 4 của bố mẹ tôi, phòng ngoài chúng tôi cải tạo thành cửa hàng buôn bán tạp hoá. Con tôi đi học trường công lập mỗi tháng chi phí hết khoảng hơn 1 triệu đồng. Tiền ăn hàng tháng cả gia đình hết 4 triệu đồng. Chúng tôi biếu bố mẹ mỗi tháng hơn 2tr đồng và chi tiêu tiền điện nước cho cả đại gia đình là 1 triệu đồng.
Căn nhà của bố mẹ tôi đang ở sau này sẽ để lại cho vợ chồng anh cả lo hương khói khi bố mẹ qua đời. Hiện chúng tôi chỉ ở nhờ nhà của bố mẹ. Chúng tôi rất ao ước có một căn nhà riêng của mình nên sống rất khắc khổ.
Quần áo của vợ tôi được các chị vợ cho, mỗi năm 5-6 bộ nên không cần mua thêm. Tôi mỗi năm mua thêm một bộ đồ để mặc những dịp quan trọng. Vợ chồng con cái tôi không đi đâu, cứ cặm cụi làm đến tối. Mỗi tháng chúng tôi gửi tiết kiệm được 11 triệu đồng, gần năm nay chúng tôi đã tiết kiệm được 150 triệu.
Nhưng nhiều lúc nhìn vợ con tôi lại băn khoăn, liệu chúng tôi sống khắc khổ thế có sai lầm không. Nhìn vợ con thiệt thòi tôi cũng rất xót.